Bạn đang bỡ ngỡ với cuộc sống? Bạn đang loay hoay tìm một lối đi riêng cho bản thân mình? Bạn dự định trong ngần ấy thời gian sống bạn sẽ làm gì? Hay đơn giản là bạn đang cảm thấy cuộc sống này quá tẻ nhạt? Thật may mắn khi cuốn sách “Nếu biết trăm năm là hữu hạn” ra đời chính là chìa khóa cho các câu hỏi trên. Cuốn sách này không những sẽ cho bạn nhận thấy được cuộc sống này ý nghĩa như thế nào mà còn giúp bạn tìm thấy được giá trị của bản thân mình và rất nhiều điều giá trị khác nữa.
1. Giới thiệu về tác giả
Phạm Lữ Ân không phải là một tác giả mà là bút danh của đôi vợ chồng Phạm Công Luận – Đặng Nguyễn Đông Vy. Đây đều là hai cây viết tạo được tên tuổi trong lòng độc giả cả nước. Chắc hẳn các bạn đều cảm nhận được sự mộc mạc, chân thành, giản dị nhưng sâu sắc ở cây bút này nếu bạn đã từng đọc truyện của Phạm Lữ Ân. Những vấn đề mà tác giả này đưa vào trong những câu truyện của mình thường rất gần gũi, thân quen nhưng được nhìn nhận từ nhiều phía, soi chiếu dưới nhiều góc độ nên vẫn có được sự khác lạ sâu sắc và vô cùng lôi cuốn. Tất cả các bài viết của Phạm Lữ Ân sáng tác đều được trích dẫn rất nhiều trên mạng xã hội, trên Youtube và trở thành cảm hứng cho rất nhiều sáng tác ca khúc và kịch bản phim.
Chân dung tác giả Phạm Lữ Ân
2. Giới thiệu về tác phẩm
“Nếu biết trăm năm là hữu hạn” là tập truyện ngắn gồm 44 bài viết nhỏ được viết dựa trên những trải nghiệm, suy nghĩ và nhận định riêng của tác giả về cuộc sống thật. cuốn sách đã trở nên nổi tiếng bởi những lời lẽ vô cùng thật của nó, trở thành cuốn sách best seller 2012-2015, được tái bản 20 lần cả bìa cứng và mềm, vẫn chưa có dấu hiệu trở nên lỗi thời. Những ngôn từ của cuốn sách không chỉ dừng ở một góc nhìn mà còn ở hai góc nhìn, ở hai trải nghiệm và con người khác nhau.
Quyển sách Nếu biết trăm năm là hữu hạn qua nhiều lần tái bản
3. Review sách “Nếu biết trăm năm là hữu hạn”
Các chủ đề chính trong sách đều bắt nguồn từ cuộc sống nên khá là quen thuộc nhưng mang đậm tính triết lý. Dù vậy nhưng các mẩu chuyện lại không hề bị khô khan, mang tính giáo điều và dường như ta cảm nhận được sự dung dị, dạt dào cảm xúc, nó thâm sâu trong ta đến lạ. Được vậy là nhờ sự cảm nhận tinh tế của tác giả qua một lăng kính khác hoàn toàn mới mẻ. Cuốn sách sẽ giúp các độc giả hiểu ra được rằng cuộc sống này ngắn ngủi lắm, hãy bước thật chậm thôi trong từng giây phút hữu hạn của đời người, để có thể chiêm nghiệm được từng khoảnh khắc của cuộc sống này.
Chương đầu tiên của quyển sách có tiều đề “Ai qua là chốn bao xa”, chương này nói về gia đình, về khái niệm “nhà” là gì mà ai ai cũng muốn quay về sau những vấp ngã, nhnwgx khó khăn và bộn bề lo toan của cuộc sống. Qua đó tác giả muốn nhắn nhủ đến bạn đọc, hãy luôn yêu thương gia đình mình, đừng đợi đến khi “qua bao chốn xa” rối mới thấy yêu thương nhà, yêu thương gia đình, lúc dó có thể chúng ta đã không thể nào quay về lại được.
“Nếu biết trăm năm là hữu hạn” còn là những câu chuyện về tình yêu tuổi trẻ, những rung động, những tổn thương của tình yêu đầu đời thơ ngây vụng dại. Thường thì tình yêu của tuổi trẻ sẽ gắn liền với quan niệm chờ đợi là hạnh phúc. Nhưng với Phạm Lữ Ân thì khác, qua những câu chuyện đầy cảm xúc tác giả khuyên những người đang yêu đừng nên giành cả tuổi thanh xuân chỉ để chờ đợi một người. Vì đây là thời gian đẹp đẽ nhất của cuộc đời mình, bạn không nên chỉ vì một người không yêu thương mình mà lại bỏ qua nhiều cơ hội quan trọng khác trong cuộc đời này.
Tuổi trẻ là tuổi đẻ yêu, là tuổi mà trái tim biết rung động khi đứng trước một ai đó. Đâu có ai cấm tuổi trẻ là không được yêu nhưng yêu như thế nào lại là một câu hỏi mãi không có câu trả lời. Đâu phải cứ yêu ai là cũng có thể năm tay người đó đi đến cuối cùng, nỗi nhớ nhung ai đó có thể bị thời gian làm phai mờ nhưng thực sự tiếc nuối sẽ còn đi theo mãi mãi. Những nuối tiếc về tình yêu khi còn trẻ, khi mà chúng ta dễ bị tổn thương nhất liệu bạn có thể dễ dàng quên đi nó được không? Giống như vết ngã để lại sẹo, bạn chỉ chảy máu lúc mới ngã và vết thương sẽ đau đớn một khoảng thời gian nhưng vết sẹo lại hằn sâu trên cơ thể bạn.
Một trích đoạn nội dung từ quyển sách Nếu biết trăm năm là hữu hạn
Đây thực sự là một cuốn sách có sức lan tỏa mạnh mẽ. Quyển sách như đã chạm trực tiếp vào trái tim của độc giả vì mọi câu chuyện, mọi sự kiện ta cảm thấy như đã từng diễn ra trong cuộc sống của chính mỗi bạn đọc. Mỗi chương là một bài học về nhận thức cho bất kì ai những người từng cầm cuốn sách lên và thưởng thức nó. Tình bạn, tình yêu hay những suy luận vô cùng sâu sắc về định nghĩa “nhà là gì”, tất cả len lỏi vào trái tim người đọc thật tự nhiên bằng lối viết văn nhẹ nhàng, dung dị mà thâm ý sâu xa. Đến với cuốn sách, bạn sẽ bắt gặp những câu hỏi của chính mình trong đó chúng ta luôn đặt câu hỏi tại sao. Thật ra, câu hỏi đó còn có ý nghĩa khẳng định khác rằng trước hay sau thì ai rồi cũng sẽ nhớ nhà.
Một cuốn sách tuyệt vời cho bất kỳ ai, nó dường như không dành riêng cho một lứa tuổi nhất định nào cả. Dành cho những cô gái, chàng trai tuổi thiếu niên chưa nhiều trải nghiệm, dành cho những người đã trưởng thành và dành cho cả những người đã trở thanh ba mẹ của những đứa con. Mỗi câu chuyện, mỗi câu văn tác giả như tái hiện lại trước mắt ta một triết lý, một quan niệm nhân sinh mặc dù cơ bản ai cũng biết nhưng đôi khi chính mỗi người vì một lý do gì đó mà quên mất hoặc đổ lỗi cho hoàn cảnh mà làm ngơ. Gấp lại cuốn sách rồi ngẫm nghĩ, sau một thời gian lại lấy ra đọc một mẩu chuyện khác, cứ thế mà đọc hết quyển sách nhưng những dư âm mà cuốn sách để lại vẫn còn mãi trong chúng ta.
“Nếu biết trăm năm là hữu hạn” cuốn bạn đọc đi nhẹ nhàng và sâu lắng như thế, giúp bản thân của mỗi chúng ta có những suy nghĩ tích cực lạc quan hơn cho cuộc sống để phấn đấu hết mình vì những điều trước mắt. Vượt qua khó khăn thử hách để có thể dũng cảm đương đầu và đón nhận muôn màu câu chuyện của cuộc đời. Nó đưa bạn đến rất nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau và khiến bạn quay về những nơi mà rất lâu rồi không được trở về. Có một chút gì đó hoài niệm, có một chút sâu sắc, nhưng lại có một chút gì đó rất giản dị và đầy sự chân thành.
Đọc áng văn của Phạm Lữ Ân ta không thể đọc nhanh mà phải trầm tư suy nghĩ rư từng bài, từng chương, thậm chí từng câu, từng chữ, từng sự việc. Có vậy, ta mới tiếp thu được phần tinh túy, cảm nhận được tư tưởng, tình cảm của tác giả gửi gấm qua cuốn sách. Mà muốn cảm nhận được, trước hết người viết phải viết bằng cả tâm huyết, bằng cả trái tim. Phạm Lữ Ân chính là tác giả tiêu biểu cho việc “Không đổ máu huyết vào trong văn thì văn không hay”.
Một cuốn sách chưa tới 300 trang nhưng mỗi mẩu chuyện đều để lại trong mỗi chúng ta bao suy ngẫm đáng nhớ. Hãy luôn suy nghĩ tích cực, lạc quan, luôn dũng cảm đương đầu và cố gắng vượt qua mọi khó khăn, thử thách trong cuộc sống muôn màu này. Hãy đọc cuốn sách để tìm thấy một khoảng lặng cho riêng mình và định hướng được cho con đường mà bạn đang đi và muốn đi.
Nguồn : https://anybooks.vn/review-sach-neu-biet-tram-nam-la-huu-han-pham-lu-an-a1317.html
Đọc thêm bài review khác về quyển sách Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn: